Học lái xe – những chuyện bây giờ mới kể (4)

February 28, 2008

Monitor thứ hai – Nicolas

Theo như forfait ban đầu thì tôi có 20h lái. Nhưng tôi đã phí mất 4h vào simulation vô tích sự rồi. Chỉ còn 16h. Rồi tôi lại mất thêm 13h với Valerie nữa. Như vậy là tôi mất toi 17h mà ko làm được gì nên hồn.

Dĩ nhiên là ko hẳn vậy, tôi biết khởi động xe và điều khiển được xe rồi. Nhưng để thi lấy bằng thì chưa đạt.

Khi xin đổi monitor, tôi đã cẩn thận lái thử với 3 người khác nhau (và dĩ nhiên mất toi thêm 3h nữa) mới quyết định chọn Nicolas là monitor mới cho mình. Và các bạn biết ko, đây lại là một sai lầm mới của tôi đấy.

Nicolas thì hiền lành và dịu dàng hơn. Nicolas 36 tuổi, có hai con gái xinh xắn.Tôi chọn Nicolas vì lúc trước, cậu ta có nói “tôi lái xe ko tốt vì vấn đề tâm lí. Tôi có phản xạ chậm và hay suy nghĩ khi lái. Mà khi lái xe, là phải dùng phản xạ và phản ứng nhanh, ko có thời gian mà suy nghĩ xem lên làm gì.” Vì tốc độ nhanh, ta có suy nghĩ thì cũng phải mất 2,3 giây rồi, lúc đó đã quá muộn. Tôi thấy hợp lí. Nhưng tiếc rằng Nicolas chỉ ra được điểm yếu của tôi, nhưng lại ko đưa ra được cách khắc phục. Hơn nữa, Nicolas cũng có vấn đề về cách truyền đạt.

Đến lúc này đây, tôi mới nhận ra một điều rằng: để đánh giá một con người thật khó. Tôi đã đánh giá sai Valerie và tôi phải trả giá. Với Nicolas, tôi cũng phải trả giá, tuy cái giá đó ko quá đắt.

Bạn có thể hỏi, thế thì chẳng cần phải chọn monitor làm gì. Cứ học lái với nhiều người khác nhau thì trình độ lại lên và ko bị phụ thuộc. Nhưng mà ở autoecole ấy, bọn họ rất đểu. Bạn chỉ được thi lấy bằng lái xe khi nào mà monitor của bạn đồng ý và giới thiệu thì mới được. Bạn ko được quyền tự quyết trong việc thi lấy bằng này.

Chính vì thế, ai cũng phải có một monitor để ông này quyết định xem bạn đủ trình độ để thi chưa?

.

.

Tai nạn đầu tiên

Ông chủ nhà tôi có một cái xe ôtô automatic. Lúc đầu, ông đồng ý để tôi học lái xe với ông cho quen. Tuy rằng lái xe automatic thì khác rất nhiều lái xe với cần gạt số. Tôi lái xe được khoảng hai hay ba lần gì đấy cũng ok, ko vấn đề gì.

Lúc này tôi lại tìm được niềm tin rằng, nếu tôi lái xe automatic tốt thì tôi cũng sẽ lái xe cần gạt số tốt, ko vấn đề gì. Nhưng trời đầu có chiều lòng người. Trời lại muốn thử thách tôi đây. Lần ấy, tôi lái xe cùng ông chủ nhà đi chơi. Đến nơi an toàn, ko có vấn đề gì. Tôi rất vui. Tôi cũng đậu được xe vào bãi xe an toàn, nhẹ nhàng. Nhưng đến lúc dừng xe hẳn, đáng ra phải nhấn vào phanh thì tôi lại nhấn vào bàn tăng tốc (accelateur), thế là cái xe đã đậu ngon lành cành đào rồi lao ầm lên phía trước, húc vào bức tường. Dĩ nhiên là cái cốp xe bị méo, bị bẹp. Và bản thân cái trục của hai bánh xe trước cũng bị cong queo một tí.

May mà xe có bảo hiểm, và ông chủ nhà tốt bụng đã nhận rằng “chính ông gây ra tai nạn”. Cái xe bị chữa mất khoảng 3000E và bảo hiểm trả 2700E, còn tôi phải trả 300E. Thế là quá may mắn với tôi rồi. Nhưng tai nạn ấy đã khiến ông chủ nhà thay đổi thái độ. Ông ko cho tôi lái xe nữa, và ông phân tích thiệt hơn cho tôi nghe, tôi thấy ông nói cũng có lí:

– May mắn chỉ là đâm vào tường thôi, chứ gây ra tai nạn thật trên đường thì tôi sẽ bị vào tù, vì ko có bằng lái. Tôi sẽ phải bồi thường rất nhiều tiền vì ko có bảo hiểm.

– Thực ra tôi đang take risk rất lớn khi mà lái xe ko có bằng. Có khi chỉ 1% hay 0,5% khả năng tôi gây ra tai nạn thôi. Nhưng nếu thật sực tai nạn xảy ra, thì vĩnh viễn tôi ko thể có bằng lái được (vì bị cấm thi). Tương lai của tôi cũng hết, tiền ko có mà trả, việc học hành sẽ phải bỏ dở dang.

– Có những cái risk mà chúng ta có thể mạo hiểm nếu như kết quả thu được xứng đáng với cái risk mà ta chấp nhận. Nhưng cũng có những cái risk ko lên mạo hiểm, vì cái giá phải trả quá đắt. Và trong trường hợp tôi lái xe ko có bằng thì cái hậu quả của nó quá lớn.

Nếu nghĩ theo cách như vậy thì đúng là tôi đang mạo hiểm thật. Thật ra trong cuộc sống này, lúc nào chúng ta chả take risk. Đi ra đường thì có nguy cơ bị xe đâm, ngồi trong nhà thì có nguy cơ bị nhà xập vào đầu. Nhưng xác xuất xẩy ra là rất rất thấp. Hơn nữa, hậu quả của những cái risk ấy cũng ko quá lớn. Đó chỉ là kém may mắn.

Thế là tôi ko còn được tập lái bằng xe automatic nữa. Mà tình trạng lái xe ở autoecole ko khá khẩm hơn gì.

(Còn nữa)

3 Responses to “Học lái xe – những chuyện bây giờ mới kể (4)”

  1. mont_blanc said

    Cu chuyện của bạn hiền đng l một cu truyện gay cấn, di kỳ, đọc cứ gọi l hồi hộp 😀
    Chnh ra ở cuối mỗi phần, bạn hiền nn thm vo ” vậy cuối cng vấn đề tai nạn được xử l thế no? Tnh bạn bao năm của Trnh v ng chủ c bị ảnh hưởng khng… chng ta cng đn xem ở phần sau :D” m bạn hiền cn phải ngắt đoạn cho hợp l, cứ đng đoạn gay cấn th ngắt chương 😀

  2. hoa hong bach said

    e hoan toan dong y voi nhan xet cua a Sy 🙂

  3. T&T said

    doc hap dan qua anh oi, san xuat nhanh nhanh cho em doc tiep voi 🙂

Leave a reply to mont_blanc Cancel reply